Wednesday, November 2, 2011

"Kỳ chú Di" ghé San Jose

Nguyễn Văn Kỳ, còn gọi là "Kỳ chú Di", vì chú Di là bố của Kỳ, làm việc tại Trường Thiếu Sinh Quân lúc ấy. Ra trường đi Hải Quân, về lại Sa Đéc, rồi qua Mỹ. Ở đâu cái xứ thiệt xa để có ít người gặp được. Boston, Massachusett

Thiếu Sinh Quân có thói quen hay gọi bạn bằng tên và kèm theo tên của bố, cho dễ....nhớ và cũng để ....chọc cho thằng bạn mình tức chơi.

Thật đúng là không có gì giận bằng đem tên bố ra chỗ công cộng!!

Ấy vậy, mà nửa thế kỷ sau, tên cha của bạn mình vẫn còn nhớ. Hoá ra lại trở thành những kỷ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu.

Vậy thì, nếu có ai gọi tên mình kèm theo tên bố thì phải cám ơn, vì vẫn còn nhớ đến bố của mình. Phải không?


Chắc là có bạn sẽ không chịu!!

Nhưng dù có chịu hay không thì tên đó đã khó mà sửa được. Giống như đinh đã đóng cột, ván đã đóng thuyền, hoặc như gái đã có chồng....

Tuần rồi, Kỳ con chú Di (để phân biệt với Quốc Kỳ, cư ngụ tại San Jose)  đã ghé thăm San Jose, tháp tùng còn có bà xã. Thời gian thật eo hẹp, nên không có dịp được gặp lại nhiều bạn cũ được. Kỳ đã nói với chúng tôi như vậy khi ngồi ăn chung với nhau ở phở Bằng.

Chúng tôi nhờ.... thất nghiệp nên đã có những phút giây ngắn ngũi gặp lại bạn cũ.

Chẳng là 43 năm rồi, chúng tôi không gặp nhau. Kỳ ốm tong teo ngày xưa không còn nữa, thay vào đó là một nguời trung niên (tạm gọi thế vì ở Mỹ như thế vẫn còn trẻ chán!!) mập mạp. Nói theo Tản Đà thì "nếu chẳng quen lung, đố nhìn ra được".

Thật vậy, chúng tôi chắc không nhận ra Nguyễn Kỳ nếu gặp nhau đâu đó, ngoài phố. Bằng chứng là buỗi tối, ở một nhà người bạn, cùng khoá 19 Hải Quân của Kỳ, khi chúng tôi gặp một người đầu hói, tiếp tôi ở cửa vào, tôi nhìn nhìn đoán không ra đã gặp nhau ở đâu. Đến khi yên vị, với các bạn bè của Kỳ ngồi xung quanh, tôi mới  hỏi chủ nhà là Kỳ đang ở đâu? Thì lúc ấy chủ nhà  liền chỉ người đầu hói ngồi  bên cạnh. Lúc ấy tôi mới tá hoả lên. Té ra Nguyễn Kỳ ban sáng tôi gặp, đội nón và người ngồi kế bên tôi khác biệt đến nỗi nhìn không ra. 

Kể ra thì thời gian cũng đã làm cho tôi không nhìn được bạn. Thế mới biết cái câu "xa mặt cách lòng". Lâu quá rồi không gặp thì có ngày chắc chẳng còn nhớ nhau. 

Nhớ đi thăm bạn thường nghe quý bác!!!

Cám ơn bạn Kỳ đã ghé thăm anh em, dù không trọn vẹn. Có còn hơn không!!!

Lần tới nhớ sắp xếp, ở lại lâu lâu để uống rượu, tâm tình cùng bạn cũ nghe không!

Dưới đây là vài hình ảnh ghi lại, những phút giây ngắn ngũi giữa những người bạn cũ.









Kỳ và bà xã











No comments:

Post a Comment